My works of art
What you can find here is
POEMs
This is where I express personal thoughts, emotions. Almost my poems are for my beloveds. Hope you like them <3
Rừng hoa rực rỡ lung linh thế
Trời ngập sắc hồng hồn đê mê
Anh đào đua nở cùng khoe sắc
Lạc bước đến rồi chẳng muốn về.
Nguyễn Hằng
Ai xui tôi đến chốn này
Thiên đường hạ giới nơi đây còn gì
Đến rồi lại chẳng nỡ đi
Đên rồi chỉ muốn ước chi đừng về.
Nguyễn Hằng
Rừng hoa này là của ta
Công dân danh dự của Đà Lạt đây
Khách xem chớ có động tay
Kẻo không đừng trách roi mây phũ phàng
Nguyễn Hằng
Thơ viết Bốn Mùa
Mùa Hè
Mùa Thu
Taken by Captainbear
Thiếu nữ và nhành mai
1.Đứng bên chậu mai chờ xuân tới Cầm lòng hổng đặng, mấy cành xơi Vừa hay Cô út đang bước tới Kỳ thấy lòng buồn, lệ rơi rơi
2.Mai vàng phai sắc cuối xuân Nhìn mai rơi cánh bâng khuâng trong lòng Ra vào ngóng ngóng trông trông Người đi có biết người mong nơi này ?
Nguyễn Hằng
Đóa hồng
Em như một đóa hồng tươi
Sắc hoa rực rỡ người người đắm say
Bao kẻ muốn giữ trên tay
Chân tình em cất nơi đây riêng mình
Thế gian lắm kẻ đa tình
Biết ai thành ý cho mình trao duyên
Em đây phận gái thuyền quyên
Chờ người quân tử nên duyên bạc đầu
KIÊU SA
Bông hoa bé nhỏ kia ơi
Kiêu sa chi để thói đời dèm pha ?
Say em nhan sắc mặn mà
Thương em gánh chịu phong ba cuộc đời
Sắc hương em chẳng chút vơi
Mặc đời em vẫn rạng ngời kiêu sa.
Nguyễn Hằng
Hoa rơi
1. Hôm nào hoa hãy còn hương
Khoe muôn sắc thắm trong vườn nhà ai
Mà nay hoa đã tàn phai
Hương hoa đã tắt chẳng ai ngắm nhìn
2.Gió đưa hoa nhỏ lìa cành
Dẫu rằng lưu luyến cũng đành chia ly
Sao cơn gió ấy đến chi
Để hoa rơi rụng xuân thì tàn phai
Nguyễn Hằng
Một buổi sáng dậy sớm
Sáng nay dậy sớm ra sân
Chân trời xa thấy có vầng hào quang
Trong vườn nắng đã chiếu sang
Lá hoa muôn sắc lại càng thêm tươi
Dáng người thong thả thảnh thơi
Thoáng xa đã thấy trên môi nụ cười
Mây kia cũng chẳng buồn trôi
Gió thôi rúc rích cùng ngồi ngắm ai.
Nguyễn Hằng
Chữ Tình
Chữ tình nay đã vương mang
Đêm buồn chỉ biết khóc than phận mình
Chiều tàn cho đến bình minh
Xa xăm vẫn thấy bóng hình người xưa
Gặp người vào buổi chiều mưa
Ngàn lời muốn tỏ cho vừa tâm can
Người qua không chút ngỡ ngàng
Đâu hay có kẻ nát tan trong lòng.
Nguyễn Hằng
Tương tư
Nguyễn Hằng
Tim em có chỗ cho tôi không
Gieo chi hoài vọng để ngóng trông
Lời yêu sao cứ mãi hờ hững
Để tôi vò võ khúc tơ lòng
Ngày dài không vơi thương thầm nhớ
Xuân hạ thu đông vẫn chờ mong
Sao người cứ mãi lạnh lùng thế
Tương tư nhiều lắm người biết không ?
Nguyễn Hằng
1. Từ khi người bước qua đây Hồn tôi một nửa đã bay theo người Đêm ngày mong nhớ khôn nguôi Làm sao gặp lại nụ cười hôm nao.
2. Từ khi người bước qua đây
Hồn tôi một nửa đã bay theo người
Mong gặp lại một lần thôi
Để tôi trả lấy nụ cười hôm nao.
3.Nụ cười người để nơi đây
Khiến tôi mong nhớ đêm ngày khôn nguôi
Mong gặp lại một lần thôi
Để tôi trả lại nụ cười hôm nao.
Nguyễn Hằng
LucKy's happy life
1. Sáng thì ngắm cảnh, tối ngắm hoa
Trưa trưa ngắm cá, uống chung trà
Đàn ca dịu dàng ru giấc ngủ
Sống khiêm nhường thế tìm đâu ra ?
2. Đàn ai thánh thót bên tai
Đưa ta vào chốn bồng lai thiên đường
Dương cầm lả lướt du dương
Thanh âm rơi xuống giọt thương bề bề
Miên man lạc khúc say mê
Đâu hay ngoài ngõ trăng về hay chưa
Mải mê giấc ngủ say sưa
Nghiêng nghiêng bóng nắng cũng vừa ghé qua.
Nguyễn Hằng
1.Hoa ơi chớ có vội tàn
Xin cho giữ lấy nồng nàn đã qua
Tình mình liệu có thiết tha
Phong ba người có vượt qua không người
Xin cho giữ lấy nồng nàn đã qua
Hương ơi chớ vội bay xa
Xin cho giữ lấy hương hoa bên mình
Nguyễn Hằng
Viết cho những ngày chợt nắng, chợt mưa
- Nguyễn Hằng
Nỗi sầu ta giữ bấy lâu nay
Tìm gặp ai đây để giãi bày
Trên đường thiên lý sao tìm thấy
Bóng người tri kỷ cạnh ta đây ?
Muốn tỏ lòng này với gió mây
Chỉ e hiu hắt khó lắp đầy
Miên man gói ghém ngàn tâm sự
Hỏi rằng tri kỷ người có hay ?
Nguyễn Hằng
Đàn ai buông tiếng chiều tà Trong mưa rả rích như là tiếng tơ Giữa trời một bóng chơ vơ Tiếng đàn ai oán vô bờ xót xa
Nguyễn Hằng
Mưa chiều lạnh buốt tim tôi
Sao cơn mưa chẳng cuốn trôi muộn phiền
Đã không có nợ có duyên
Gặp nhau chi để ưu phiền lòng ai.
Nguyễn Hằng
Người hứa đưa tôi đến cuối đời
Sao nay tôi lại mình tôi một mình
Chiều tà cho đến bình minh
Xa xăm vẫn thấy bóng hình cố nhân .
Nguyễn Hằng
Nâng niu nét chữ màu mực tươi Trao cả tâm tư vào trang giấy Mong người nhận thư sẽ đáp lời
Mong ngóng hồi âm dạ rối bời
Tình cảm ngờ đâu tựa trò chơi
Đánh rơi chân tình từ dạo ấy
Tan nát lòng tôi hỡi ai ơi
Nét chữ ngày xưa đã phai màu
Tình cảm trôi dạt lạc về đâu
Phong thư bụi phủ hoen màu giấy
Nỗi sầu chẳng thể thốt thành câu.
Nguyễn Hằng
Những buổi chiều
1. Đàn kia tôi đã so dây Phím người lấy mất tôi thay bằng gì Khúc nhạc đành phải cất đi Miên man gảy khúc tình si chờ người.
2.
Tôi viết bài thơ gửi tặng người
Nâng niu nét chữ màu mực tươi
Trao cả tâm tư vào trang giấy
Mong người nhận thư sẽ đáp lời
Mong ngóng hồi âm dạ rối bời
Tình cảm ngờ đâu tựa trò chơi
Đánh rơi chân tình từ dạo ấy
Tan nát lòng tôi hỡi ai ơi
Nét chữ ngày xưa đã phai màu
Tình cảm trôi dạt lạc về đâu
Phong thư bụi phủ hoen màu giấy
Nỗi sầu chẳng thể thốt thành câu
Nguyễn Hằng
3.Tôi ước rằng tôi chưa gặp người
Để chẳng giữ rối bời trong tim
Dấu yêu chẳng phải đi tìm
Lòng tôi chẳng giữ nỗi niềm vì ai
4. Xuyến xao ánh mắt nai ngày ấy
Thiêu cháy lòng này người đâu hay
Một mình thơ thẩn ngồi đây
Hồn này một nửa đã bay theo người
Nguyễn Hằng
Yesterday - Hôm qua
Nguyễn Hằng
Yesterday
It was only yesterday,
We had everything to say
We were holding hands under the love's light,
I didn't think of what would happen in my life
You left me in tears behind,
With silence and the gray sky
Not knowing my heart was broken,
taking my breath away from that moment
Those fading moments come to my mind,
as though they've never been eased every night.
when I close my eyes,
still feeling the pain inside
Nguyễn Hằng
Hôm qua
Hôm qua tôi vẫn còn cười
Hôm qua tôi vẫn cùng người nắm tay
Hương tình nồng ấm mê say
Nào đâu nghĩ đến mai này ra sao
Hôm qua mây cũng nghẹn ngào
Hôm qua trời đổ mưa rào khóc thương
Người đi để lại vấn vương
Người đi để lại con đường mình tôi
Ngày qua ngày lại dần trôi
Tưởng chừng quen với sánh đôi nỗi sầu
Hôm nay trời đổ mưa ngâu
Cúi đầu bước vội thấy đau trong lòng .
Nguyễn Hằng
Lucky's normal day
Nguyễn Hằng
Bên thềm nắng ghé đến chơi
Trong vườn hoa chẳng chút vơi sắc hồng
Bầy chim líu ríu bên song
Cùng nhau cất tiếng mênh mông đất trời
Đàn cá tung tăng lội bơi
Quẩy đuôi tung nước , lại ngoi lên bờ
Lucky đang đứng chờ hờ
Đưa tay bắt cá , bơ phờ tóc tai .
Nguyễn Hằng
Lucky's desire for freedom
Nguyễn Hằng
Hương hoa thoang thoảng bay theo gió
Chim non ríu rit tiếng nhỏ to
Mặt nước cá ngoi bờ đớp bóng
Tò mò hay là vẫn chưa no ?
Em đứng bên hồ lòng thổn thức
Hồn nhiên đôi mắt chẳng phiền lo
Đâu hay nắng đến thay màu lá
Đời hạnh phúc gì bằng tự do ?
Lá thư em gửi
Nguyễn Hằng
Inspiration from " The Tale of Kieu" by Nguyễn Du
-Nguyễn Hằng
Bích Dung Sư Phụ ở Biệt Thự CTB
Hôm kia còn ở bên nhau
Mà nay có kẻ âu sầu nhớ ai
Trông xa nhớ cảnh bồng lai
Ngày mai, có phải cả hai sum vầy ?
Bích Dung ngơ ngẩn nhìn mây
Trong lòng quặn thắt nhớ ngày còn nhau
Mây kia lơ lững trên cao
Cho ta nhắn gửi dạt dào phương xa
Dứt lời mắt lệ tuôn ra
Ngẫm qua thấy phận thật là héo hon
Đà Lạt ơi, Đà Lạt ơi
Duyên ta chỉ mới vừa tròn 5 xuân !!!
Cớ chi trời nỡ cách phân
Yêu nhau mà lại nghìn phần gian nan
Bẽ bàng đau thắt ruột gan
Khi nào Thiếp lại gần Chàng như xưa ?
Nguyễn Hằng
Ép Duyên
Tưởng rằng trọn kiếp chung đôi
Ngờ đâu bão tố chia đôi lối về
Thôi đành lỡ hẹn lời thề
Kiếp mai gặp lại xin về cùng nhau
Đau lòng thốt chẳng thành câu
Nhớ lời hẹn ước bạc đầu cùng ai
Sương chiều ướt lạnh bờ vai
Tái tê trong dạ hỡi ai thấu lòng ?
Thôi đành cất bước sang sông
Phận con sao dám phiền lòng mẹ cha
Dẫu rằng tình vẫn thiết tha
Chỉ do duyên kiếp phải qua ý trời
Giọt sầu lặng lẽ buồn rơi
Trách mình ích kỷ đánh rơi chân tình
Mai sau thiếp có tái sinh
Nguyện lòng đáp trả ân tình hôm nao
Lặng người tim thắt nhói đau
Từ đây cách biệt mong sao tương phùng ?
Nguyễn Hằng
Hoa tàn- Hoa nở
-Nguyễn Hằng
Hoa đã tàn rồi, Người đợi chi
Vui nào mà chẳng phải chia ly
Xa xăm dõi mắt chi phương ấy
Ôm lấy sầu bi có ích gì ?
Hoa kia nở rồi, Người thấy không
Cánh hoa tô điểm cả trời Đông
Hương hoa theo gió thơm ngào ngạt Tiếc gì mà chẳng ngoảnh lại trông.
Nguyễn Hằng
Inspiration from the song named " Táng Hoa Ngâm "
Hết duyên đành phải xa nhau
Xin người đừng trách ai câu vô tình
Phận kia chẳng đến tìm mình
Nên nay có kẻ chôn tình theo hoa
Thấy người tâm cũng xót xa
Mong thời gian sẽ phôi pha trong lòng
Ân tình chẳng thể đếm đong
Kiếp này thôi hết còn trông mong gì
Kiếp sau nguyện chẳng phân ly
Ngược xuôi chẳng để người đi một mình.
https://www.youtube.com/watch?v=S8H1Du0bNkQ
Nguyễn Hằng